Đây là bài viết đầu tiên của tôi trên trang, tôi sẽ mở đầu từ bản chất mà tôi nhìn nhận âm thanh và dao động. Nó như thế này.
Khi tuốc bin của máy phát điện quay với tốc độ 3000 vòng mỗi phút, chúng ta sẽ có một dao động điện từ sinh ra từ các cuộn cảm của tổ máy với tần suất quy ra giây là 50 lần mỗi giây... ta có dòng điện 50Hz.
Khi búa gõ vào dây căng nếu dây dao động với tần suất 440 lần mỗi giây (440Hz), nó sẽ phát ra âm thanh của nốt La (A4), cũng tương tự dây thanh quản của ca sĩ rung với tần suất ấy người ta nghe thấy nốt La(A4) chuẩn.
Trong quá khứ ông Thơm Mát Ê Đi Sơn đã phát minh ra phương thức ghi âm rất sớm của loài người nhờ một chiếc máy đơn giản khắc những dao động do âm thanh phát ra lên cột trụ giấy nhôm và phát lại, hoàn toàn cơ khí.
Sau này máy thu âm và phát thanh sử dụng kết hợp Cơ - Điện (như máy quay đĩa) ra đời, tín hiệu âm thanh được chuyển đổi từ cơ sang điện khi thu âm, các dao động cơ (âm thanh, âm nhạc) tạo ra các dòng xung điện ở cuộn cảm (hoặc những nguyên lý phát xung cơ -điện khác) có cùng đặc tính tần số và tương quan về cường độ.
Người ta có một "thế giới âm thanh song song" trong môi trường xung điện...
Hiện tại theo hiểu biết của tôi chỉ có thể "lưu trữ" tín hiệu xung này ở dạng bản khắc, ở dạng từ... hay ở dạng kỹ thuật số (Chưa ai có biện pháp hay thậm chí nghĩ đến khả năng lưu trữ bản thân các rung động đó một cách trực tiếp?)...
Dù là phương thức nào thì bản chất ban đầu của nó cũng là những rung động được chuyển thành dạng xung điện... và cuối cùng khi tái tạo ra âm thanh nó lại được chuyển sang dạng cơ khí, chính là những rung động ban đầu.... nó tạo ra âm thanh hay tái tạo âm nhạc theo cách như vậy.
Cách thức chúng ta đang sử dụng để ghi âm, nghe nhạc do bị hạn chế bới khoa học hiện tại nên cơ bản là như vậy.
Nguyễn Văn Thương
Ngày 8-6-2023